Anh Thơ
Qua nửa đời phiêu dạt, con lại về úp mặt vào sông quê Ơi! Con sông dạt dào như lòng mẹ. Chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn Từng hạt phù sa của tháng ba, rồi tháng bảy Từng vị heo may trên má em hồng
Ơi! Con sông quê, con sông quê. Ơi! Con sông quê, con sông quê Sông còn nhớ chăng nơi ta ngồi ngóng mẹ Vời vợi tuổi thơ một xu bánh đa vừng
Ơi! Con sông quê, con sông quê. Ơi! con sông quê, con sông quê Con cá dưới sông, cây trồng trên bãi. Lúa gặt rồi còn để lại rơm thơm Cùng một bến sông con trâu đằm, sóng vỗ Bầy trẻ thơ tắm mát giữa thượng nguồn Một dòng xanh trong trẻ mãi tới vô cùng |